Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mạc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ


Mời các bạn tham khảo bài Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mặc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ để thấy được tình yêu tha thiết của thi sĩ đối với thôn Vĩ, với cuộc đời, cùng với khát vọng giao cảm. dữ dội nhưng cũng đầy xót xa của một thi sĩ tài hoa bạc phận.

Chủ đề: Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mặc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ

Bài văn mẫu Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mặc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ

Lời khuyên Phương pháp phân tích bài thơ, đoạn thơ đạt điểm cao

Bài văn mẫu Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mặc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ

Phong trào Thơ mới là sự bùng nổ của cái tôi tư nhân. Mỗi người một phong cách, một dáng vẻ làm phong phú thêm vườn thơ hiện đại. Trong khu vườn đó, ta ko thể ko nhắc tới Hàn Mặc Tử, một cái tôi độc thân, u uất, nhớ nhung, một cái tôi đau đáu trằn trọc và tha thiết yêu đời. Cái tôi đó đã được trình bày đầy đủ nhất trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ.

Trước hết, về cái tôi trong phong trào Thơ mới. Thơ Mới là một sự đổi mới lớn của thơ ca Việt Nam, từ cái tôi khuất lấp, rụt rè đã vươn lên bùng nổ mạnh mẽ cái tôi, họ – lớp thi sĩ trẻ bộc lộ mạnh mẽ cái tôi của mình. chính họ, tạo ra những khuôn mặt đặc trưng của riêng họ. Như Hoài Thanh đã nhận xét: “Tôi xác định rằng trong lịch sử thơ ca Việt Nam chưa từng có thời đại nào phong phú như thế này. Chưa bao giờ người ta thấy một hồn thơ rộng mở như Thế Lữ, thơ mộng như Lưu Trọng Lư, hùng tráng như Huy Thông, trong sáng như Nguyễn Nhược Pháp, não nùng như Huy Cận, nông thôn như Nguyễn. Bình dị như Chế Lan Viên và nồng nàn, say đắm, trằn trọc như Xuân Diệu “. Họ dám lên tiếng, dám trình bày phong cách, dám nổi loạn và ko sợ những triết lý của đám đông. Có người nào như Xuân Diệu là người dám nói: “Ta là Một, Ta là Riêng, Ta là Trên hết / Chẳng có bạn hữu nào sánh được với Ta” hay “Tình chỉ đẹp lúc còn dang dở / Đời chẳng vui lúc trọn lời thề “(Hồ Zenh). Cái tôi có dịp được bộc lộ, làm cho màu sắc văn học nhiều chủng loại, phong phú hơn. Hàn Mặc Tử cũng là một con người đầy phong cách, khác hẳn trong trào lưu Thơ Mới, vừa tha thiết, vừa đa sầu đa cảm. .

Đây thôn Vĩ Dạ trước hết trình bày một cái tôi say mê trước tự nhiên, vẻ đẹp của cuộc sống. Đoạn thơ mở đầu bằng câu: Sao anh ko về chơi thôn Vĩ, vừa mời gọi nhưng cũng rất thiết tha, giọng điệu đâu đó vẫn ẩn chứa một sự trách móc nhẹ nhõm. Với con mắt của hiện nay, ngược về quá khứ, nhưng Hàn Mặc Tử đã khắc họa rất đẹp bức tranh thôn Vĩ hay tự nhiên xứ Huế:

Hãy nhìn vào mặt trời và mặt trời sẽ sáng trở lại
Vườn người nào xanh như ngọc
Bìa lá tre ngang kiểu chữ hoàn chỉnh.

Bức tranh quê hiện lên rực rỡ, lung linh, tràn đầy sức sống. Mọi thứ đều ở trạng thái sơ khai, sơ khai. Nắng là một loại nắng mới, lúc mặt trời vừa ló dạng, ko quá gay gắt, nắng như mật non, tưới thẳng xuống cây cau, khiến vạn vật ngọt ngào lúc tắm trong nắng mới. Trong ko gian ngập tràn ánh sáng, khu vườn như một viên ngọc khổng lồ xuất hiện. Những giọt sương nhỏ lí tí, nhấp nhánh lúc được ánh sáng mặt trời chiếu vào giống như một viên ngọc xanh, lung linh, huyền ảo. Để làm rõ thêm vẻ đẹp của khu vườn, tác giả dùng từ “mượt nhưng” liên kết với từ “quá” để nhấn mạnh sự tươi mát, mập mạp của cảnh vật. Điểm vào bức tranh đó là mặt chữ đậm chất Huế. Khuôn mặt đó hài hòa một cách kỳ lạ với cảnh vật xung quanh, khiến cảnh vật vốn đã đẹp nay lại càng trở thành thân thiết, thân thiện. Cảnh đẹp đó là biểu tượng của cuộc sống trần gian rực rỡ, tràn trề sức sống. Tuy chỉ là góc nhìn từ xưa tới nay nhưng lại vô cùng chân thực, cho thấy sự say mê, thích thú của Hàn Mặc Tử với môi trường sống nơi đây. Anh thiết tha, nồng nàn, một tình yêu sâu nặng với con người, với cuộc đời.

Nhưng ko chỉ ngừng lại ở đó, bài thơ còn cho ta thấy một bản thân độc thân, đớn đau và vô vọng:

Gió theo gió, mây theo mây.
Nước buồn hoa ngô nằm nghiêng.
Thuyền người nào cập bến cung trăng?
Đêm nay cứ chở trăng đi.

Mọi thứ trong bức tranh được chia theo hai hướng: gió đi một hướng, mây đi một hướng. Hai thứ này về thực chất vốn đã gắn bó với nhau, vậy nhưng dưới con mắt của Mặc Tử mọi thứ đều tách rời, toán loạn. Anh dùng đôi mắt đầy tâm trạng của mình để nhìn cuộc đời. Cũng vì thế nhưng cảnh vật cũng được tắm mình trong nỗi buồn “buồn nước”, nhịp độ buồn tẻ, “hoa ngô đồng” tẻ nhạt. Sự độc thân, vô vọng được đẩy lên một tầm cao mới. Những hình ảnh đó cũng là biểu tượng của cuộc đời anh. Lúc còn trẻ, trái tim tràn đầy khát vọng sống nhưng anh lại mắc phải căn bệnh quái ác, khiến anh phải tách biệt khỏi mọi người, khỏi cuộc sống đầy sôi động và vui vẻ. Đây chẳng phải là thảm kịch đớn đau nhất trong cuộc đời của con người đó sao. Vì độc thân, vì xấu số, anh tìm tới trăng như một cách để thổ lộ nỗi lòng, để vơi đi nỗi buồn, vầng trăng trở thành người bạn tâm tình. Nhưng lòng anh đầy lo lắng ko biết đêm nay trăng có tới kịp ko. Đó là đêm gì, ko người nào có thể xác định được, nhưng là thời kì ngắn ngủi tương tự trong đời người, qua đêm nay thời cơ với sinh mệnh ngoài kia sẽ vĩnh viễn vuột khỏi tay hắn. Chính vì vậy, anh rơi vào trạng thái độc thân và vô vọng tuyệt đối.

Cuối cùng, tôi là một người hoài nghi. Từ đầu tới cuối bài thơ, ở mỗi khổ thơ ta đều thấy xuất hiện một câu hỏi tu từ:

“Vườn người nào mướt xanh như ngọc”
“Đêm nay cứ chở trăng”
“Người nào dè dặt dẹo”

Nó ko chỉ trình bày sự độc thân nhưng còn trình bày sự hoài nghi về cuộc sống. Sự hoài nghi đó tới từ chính toàn cầu anh đang sống, mọi thứ trở thành mờ ảo, hư ảo: “Mộng khách phương xa, khách phương xa / Áo em trắng quá ko thấy / Đây sương khói mờ ảnh”. Ranh giới giữa cái thực và cái ko thực, giữa cái thực và cái ko tồn tại dường như ko thể phân biệt được, mọi thứ dường như mờ ảo, hòa vào nhau, thật khó để khái niệm và nắm bắt. Chính vì thế nhưng trong lòng anh dấy lên hoài nghi về tình người, liệu trong toàn cầu vạn vật hư ảo, tình người có phong phú hay ko, liệu người ta có còn nhớ tới mình, có còn yêu mình ko. sau một khoảng thời kì. Qua đó, trình bày rõ khát vọng và tình yêu cuộc sống tha thiết, mãnh liệt của anh.

Đây thôn Vĩ Dạ trình bày một cái tôi phức tạp và bí hiểm. Hàn Mặc Tử vừa khát khao, vừa tin yêu cuộc sống, vừa băn khoăn, nghi ngờ về tình người, tình đời. Nó trình bày sự độc thân, u uất tới cùng cực trong lòng một con người khát khao mến thương, khát khao được sống nhưng lại gặp phải thảm kịch của cuộc đời.

——CHẤM DỨT——

Sau lúc có Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mặc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ Bạn có thể vào Phân tích bức tranh tự nhiên trong bài Đây thôn Vĩ Dạ hoặc tham khảo Nhận xét về khổ thơ đầu của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ để củng cố kiến ​​thức của họ.

https://thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-cai-toi-tru-tinh-cua-han-mac-tu-trong-bai-day-thon-en-da-40951n

Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học

Bạn thấy bài viết Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mạc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu  ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích cái tôi trữ tình của Hàn Mạc Tử trong bài Đây thôn Vĩ Dạ bên dưới để irdet.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Viện Nghiên Cứu Và Phát Triển Công Nghệ Giáo Dục

#Phân #tích #cái #tôi #trữ #tình #của #Hàn #Mạc #Tử #trong #bài #Đây #thôn #Vĩ #Dạ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button